21/09/2024
Những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng cảm động nhất

Những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng cảm động nhất

Đến nay, dù chiến tranh đã lùi xa, nhưng những vết thương lòng của các mẹ có con hy sinh trong cuộc chiến vẫn chưa thể nguôi. Dưới đây là những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng ý nghĩa và cảm động nhất để bạn đọc thêm hiểu nỗi niềm của họ.

Những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng hay và cảm động nhất

Đất nước đã hòa bình và đang trong thời kỳ phát triển công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế. Để có được độc lập ngày hôm nay, không thể không nhắc đến thế hệ cha anh đi trước đã đổ biết bao xương máu ở chiến trường và sự hy sinh thầm lặng của các Mẹ Việt Nam anh hùng để có được cuộc sống yên bình. Những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng dưới đây sẽ giúp các thế hệ trẻ thấu hiểu về nỗi đau của các mẹ cũng như biết ơn sự hy sinh của họ.

MẸ CHỜ

Thơ: Bảo Châu

 

Thu vàng gõ cửa rồi sao

Mùi hương trầm tỏa thấy nao nao lòng

Màu vàng lá, của chờ mong

Gió lay rụng mất, mẹ mong con về

 

Bao năm biền biệt xa quê

Bấy nhiêu năm mẹ dầm dề nhớ thương

Con đi gìn giữ quê hương

Chỉ mong vững bước, trên đường bình an

 

Vượt qua sóng gió gian nan

Đạn bom thù diệt tan hoang cửa nhà

Hòa bình rộn tiếng hát ca

Mẹ chờ sao chẳng về nhà hỡi con

 

Đôi chân mẹ gót đã mòn

Gần, xa mẹ đến, chỉ còn cõi tiên

Con yêu nghe tiếng mẹ hiền

Hiển linh chỉ chỗ, mẹ liền đến nơi

 

Thương con lệ cứ đầy vơi

Nhớ con ru khẽ à ơi… ơi à

Thu về ngọn gió ngân nga

Vàng cây lá rụng bay xa mất rồi

 

Mẹ ngồi lau giọt mồ hôi

Nghĩa trang, tìm đến để rồi lại đi

Sao con chẳng nói điều gì

Làm cho mẹ lại sóng ghì trong tim

 

Tìm con như thể tìm chim

Chim bay muôn hướng biết tìm nơi đâu

Mẹ giờ tựa lá úa màu

Con ơi về nhé mau mau… mẹ chờ.

 

CHUYỆN VỀ MẸ THỨ

Thơ: Hồng Ngoãn

 

Căn nhà nhỏ âm thầm lặng lẽ

Đã bao năm thấy mẹ đợi chờ

Mắt nhìn vào cõi hư vô

Ngồi bên di ảnh thẫn thờ từng đêm

 

Trong tâm trí mẹ quên sao được

Những năm dài đất nước chiến tranh

Mẹ đưa tiễn bước quân hành

Rồi luôn mong ngóng các anh trở về…

 

Chợt đau đớn tái tê quặn thắt

Nước mắt nào chôn chặt từng cơn

Bao nhiêu đau đớn căm hờn

In hằn trán mẹ nhăn hơn thuở nào

 

Con chín đứa ngày nào trông đợi

Chín bát cơm mẹ xới mẹ mong

Hôm nay rợp bóng cờ hồng

Sao con đi mãi mà không thấy về

 

Bao gánh nặng đâu hề quản ngại

Các con giờ nằm lại nơi đâu ?

Gió sương đã bạc mái đầu

Có người Mẹ vẫn canh thâu đợi chờ…

thơ về mẹ Việt Nam anh hùngNhững bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng cảm động nhất

Xem thêm: Tuyển tập những bài thơ về mẹ cho trẻ mầm non

CÓ NGƯỜI MẸ

Thơ: Thanh Hùng

 

Có người mẹ mỗi chiều ra đứng ngóng

Con ở đâu không một bóng quay về

Bao năm rồi lòng mẹ cứ ủ ê

Vẫn chờ đợi dù cố lê bước mỏi

 

Nhớ ngày đó con đi theo tiếng gọi

Rời quê hương trong bối cảnh hoang tàn

Con lên đường mang theo ít hành trang

Theo lý tưởng vinh quang vì tổ quốc

 

Rơi nước mắt xa người con thân thuộc

Biết con đi khó lòng được trở về

Quyết một lòng vì thôn xóm làng quê

Theo tiếng gọi thiêng liêng vì sông núi

 

Chiều bóng xế mình mẹ buồn lầm lũi

Biết con thơ không về nữa được rồi

Gởi thân mình nơi miền đất xa xôi

Trả ơn nước con nằm nơi mộ địa

 

Ai gieo rắc cuộc chiến tranh phi nghĩa

Để mẹ già không thể gặp lại con

Qua nhiều năm sức lực đã hao mòn

Mẹ cũng biết con đã tròn nghĩa vụ

 

Mẹ vẫn thể mỗi chiều hoàng hôn phủ

Dõi mắt nhìn mà lệ cứ rưng rưng

Mấy mươi năm khắp nơi đã vui mừng

Nhưng đâu đó vương nỗi buồn của mẹ

 

Có người mẹ vóc dáng gầy lặng lẽ

Trong chiều buồn lê bước nhẹ quạnh hiu.

 

MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG

 

Thằng cả gắp vội ăn đi

Món rau ngon lắm mẹ thì mới mua

Hôm nay mẹ nấu canh cua

Các con đông đủ ăn đua xem nào..

 

Giờ thì không được ồn ào

Thằng ba im lặng gắp vào mà ăn

Thằng tư sao mặt lại nhăn

Chắc lại ăn trúng ớt xanh nữa à

 

Thằng 5 liên tục xúc và

Ăn tham vẫn vậy như là trước kia

Thằng 6 vẫn xúc từng thìa

Ăn chậm lại trách ô kìa hết cơm

 

Thằng 7, thằng 8 dỗi hờn

Tính hay đố kỵ phải hơn mọi người

9 ơi! sao đứng đó cười

Anh em đông lắm nhịn cười mà ăn

 

Dứt lời nước mắt mẹ lăn

Mâm cơm mẹ nấu còn thằng nào đâu

Nhìn thẳng vào ánh mắt nâu

Là sự mất mát khắc sâu tâm hồn

 

9 đứa 9 sự cô đơn

Mỗi lần tin dữ đau hơn xé lòng

Mọi người hỏi có buồn không ?

Các anh tất cả đều không quay về

 

Đêm nào mẹ cũng ngủ mê

Mấy thằng bất hiếu chịu về rồi sao ?

Gỡ nón cho mẹ xem nào

Con mẹ ai cũng bảnh bao vô cùng

 

Nhưng ai cũng tỏ lạnh lùng

Hiện ra phút chốc rồi cùng lìa xa

Để cho mắt mẹ lại nhòa

Tay ôm di ảnh nhìn mà xót thương

 

Hôm nào cũng thức đêm trường

Đợi tiếng gõ cửa thân thương con về

Rồi sau thất vọng ê chề

Các anh tất cả có về nữa đâu

 

Thời gian mái tóc phai màu

Nhưng niềm đau ấy không sao cách rời.

 

NGƯỜI MẸ VIỆT NAM

Thơ: Thanh Hùng

 

Mâm cơm chiều mẹ ngồi đợi các con

Trời tối mịt sao vẫn còn nguyên đấy

Mẹ giận lắm các con hư đến vậy

Ngày đoàn viên của từng ấy năm trời

 

Hai đâu rồi mời đám bạn con ơi

Thằng ba nữa trả lời cho mẹ biết

Thêm thằng út trốn nhà đi mất biệt

Bao nhiêu năm mẹ tha thiết mong chờ

 

Hòa bình rồi có phải mẹ đang mơ

Con về đến đang đứng chờ ngoài cửa

Cả đám bạn chúng y lời đã hứa

Hãy lại đây từng đứa mẹ xem nào

 

Mẹ ngỡ ngàng chỉ là giấc chiêm bao

Con của mẹ chẳng đứa nào về hết

Mẹ ngồi khóc cất giọng khàn đặc sệt

Các con tôi giờ đã chết hết rồi

 

Mẹ thẫn thờ ngước nhìn các con ôi

Nhìn di ảnh mà bồi hồi xúc động

Con của mẹ chẳng ngại chi chết sống

Giữ non sông nhung gấm Việt Nam mình

 

Mẹ biết rồi các con đã hy sinh

Vì tổ quốc hiến dâng mình tất cả

Cùng chiến đấu không hề nao tấc dạ

Đến bây giờ con mẹ đã thành nhân.

thơ về mẹ Việt Nam anh hùngNhững bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng cảm động nhất

Xem thêm: Những bài thơ về mẹ và con gái lắng đọng nhiều cảm xúc

MẸ ANH HÙNG

 

Ngày độc lập mẹ nghe tin dữ

Chín người con quyết tử không về

Nhận được tin báo trên đê

Hai chân ngã quỵ bốn bề ruột đau

 

Mái tóc mẹ pha màu sương khói

Đôi mắt buồn mòn mỏi thời gian

Gió lùa hiu hắt khói nhang

Bóng mẹ thầm lặng nghĩa trang nhạt nhòa

 

Run run đặt cành hoa phía trước

Chín người con dõi ngước nhìn theo

Mâm cơm thiếu vắng cảnh nghèo

Mẹ ngồi chờ đợi mắt nheo đục mờ

 

Thân côi cút bơ vơ xóm nhỏ

Bởi các con đã bỏ mẹ đi

Bao năm chinh chiến xuân thì

Hồn về đất mẹ hiến vì núi sông.

 

ĐÃ BAO ĐÊM MẸ VẪN NGỒI NHƯ THẾ

Thơ: Thu Hà

 

Bao đêm rồi Mẹ vẫn ngồi như thế

Ngắm hình con như thể vẫn còn đây

Nghĩ về xưa những khoảnh khắc sum vầy

Tấm thân mẹ cứ hao gầy vì nhớ

 

Từng ấy năm mẹ vẫn hoài trăn trở

Thương thằng con dáng nhỏ sức kiên cường

Ngày vào quân nó mới có người thương

Đành bỏ lại vì chiến trường phía trước

 

Thời gian trôi chẳng bao giờ quay ngược

Và người con cũng tiếp bước cha mình

Sáng mùa đông nó anh dũng hy sinh

Trong chiến trận đã quên mình vì nước

 

Nơi quê nhà mẹ nào đâu biết được

Tấm thân con chẳng xây xước nhẹ nhàng

Giữa rừng hoang da thịt đã nát tan

Anh hứng trọn cả một làn pháo súng

 

Nhận được tin mẹ chẳng còn đứng vững

Mắt nhòe đi…..quên cứng cỏi hôm nào

Kể từ đây mẹ sẽ sống ra sao?

Chồng, con mất….mẹ trao ai sự sống?

 

Ngần ấy năm mẹ vẫn hoài trông ngóng

Tìm mộ con giữa ngàn đống tro tàn

Con ở đâu để mẹ mãi hoang mang?

Ôm di ảnh lệ chan từng canh vắng….

 

LỜI TRĂNG TRỐI CỦA MẸ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

 

Ngày ra đi mẹ vẫn còn trăng trối

Tìm anh mày về nằm với mẹ cha

Nó hy sinh ở tít tận rừng xa

Hai mươi tuổi không có nhà không cửa

 

Ngày ấy chiến tranh bom rơi đạn lửa

Anh mày hiền như lúa biết gì đâu

Mười bảy tuổi mới qua thuở chăn trâu

Nó rủ bạn cùng nhau vào bộ đội

 

Trường Sơn đông nơi mịt mù lửa khói

Khoai sắn rau rừng nhịn đói triền miên

Nó chiến đấu nơi nước độc rừng thiêng

Khi sốt rét ký ninh nghiền ra uống

 

Bom toạ độ Mỹ ngày đêm dội xuống

Anh mày hy sinh không uổng tuổi xanh

Đất nước hoà bình kết thúc chiến tranh

Cũng nhờ một phần công anh con đó

 

Dù thế nào cũng cố đi tìm nó

Nguyện ước mẹ già chỉ có thế thôi

Cả gia đình đã tìm kiếm khắp nơi

Vẫn chưa thoả được những lời của mẹ.

Những bài thơ về mẹ Việt Nam anh hùng trên đây là nỗi niềm của biết bao bà mẹ có những đứa con ra đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc. 

Tổng hợp