Hoàng hôn là khoảnh khắc đẹp và trở thành nguồn cảm hứng thi ca cho rất nhiều nhà thơ. Để tham khảo thêm nhiều bài thơ hay và ý nghĩa về đề tài hoàng hôn buồn bạn đọc hãy cùng theo dõi bài viết dưới đây nhé.
Những bài thơ hay về hoàng hôn buồn
Hoàng hôn – khoảng thời gian giao thoa giữa ngày và đêm đây là lúc mà con người dễ rơi bị tâm trạng, hoài niệm. Ở thời gian lãng mạn đầy bí ẩn này được nhắc đến rất nhiều trong thơ ca.
Dưới đây là những bài thơ hay về hoàng hôn buồn được chúng tôi sưu tầm:
Chiều buông (Tác giả: Nguyễn Hạnh)
Chiều buồn buông vội câu thơ
Ngắm hoàng hôn đỏ thả tơ về trời
Buồn hiu quạnh quẽ bên đời
Ngắm mây lờ lững nhớ người phương xa
Dường như cũng chỉ mình ta
Bao chiều thương nhớ vào ra một mình
Hỏi mây hỏi gió lặng thinh
Một mình thương nhớ mối tình đơn côi
Mây chiều lờ lững cứ trôi
Trèo lên đỉnh nhớ ta ngồi buông câu
Chiều buông bao sợi tơ sầu
Là bao nhiêu nhớ nát nhàu con tim
Sương rơi lạnh buốt môi mềm
Giọt thương giọt nhớ khẽ len vào hồn
Ôm sầu lệ buốt rơi tuôn
Chìm vào giấc ngủ nỗi buồn vẫn theo.
Mưa hoàng hôn (Tác giả: Tùng Trần)
Hồn miên man đôi chân chiều lạc bước
Hay vẫn còn nhớ chỗ trước từng qua
Hình như mình vừa thấy nỗi xót xa
Khi giờ đây trở thành hai kẻ lạ
Chợt nhớ ai khi hoàng hôn bóng ngã
Kỷ niệm buồn theo gió đã về đây
Hạt bụi nào nơi khoé mắt cay cay
Bổng giọt mưa rơi dài chiều nắng hạ
Không trách ai vội quên lời sắc đá
Chỉ giận đời sao lại quá mỉa mai
Dẫu biết rằng người còn có tương lai
Cách buông tay là điều nên chọn lựa
Nhưng cớ sao đôi mắt còn đọng ứa
Khi bầu trời chia hai nửa thương yêu
Hoàng hôn buồn đôi chân bước liêu xiêu
Chẳng biết sao lòng nhớ nhiều đến vậy
Cũng biết rằng đã mất nhau mãi mãi
Hà cớ gì mà ngây dại ngu ngơ
Người ra đi còn một kẻ mong chờ
Nhưng thuyền đã ra khơi tìm bến mới
Hoàng hôn buồn mưa chợt về giăng lối
Cho tâm hồn lạnh buốt cả tim côi
Mưa vô tình chỉ lất phất tuôn rơi
Cũng đủ để bầu trời thêm ảm đạm.
Hoàng Hôn Tình Em – Tác Giả: Thiện Sử
Lẫn trong nỗi nhớ bộn bề
Hoàng hôn dần nhuộm lê thê cõi lòng
Chỉ là nặng gánh riêng chung
Chỉ là ôm ấp hoài mong mới buồn
Người đi khuất dạng sơn truông
Đôi lần trở gót cội nguồn thuở xưa
Lá thu góp nhặt mấy mùa
Tình em cứ mặc nắng mưa vẫn chờ
Chờ khi sương mỏng giăng tơ
Nắng mai nhuộm dãi nùi mờ đằng xa
Chờ vầng mây bạc vắt qua
Phũ trùm nỗi nhớ chiều tà… hoàng hôn
Chim xa mỏi cánh bồn chồn
Chuông chùa xóa dịu… thiệt hơn… hận thù
Còn ai dáng dấp vọng phu
Chìm trong sương khói mịt mù mỏi mong
Tình em nhuộm tím sầu đông
Bới niềm băng giá chất chồng dài thêm
Mình ên góp nhặt ưu phiền
Cất vào một góc hồn riêng đợi chờ
Hoàng Hôn – Tác Giả: Trần Thị Lý
Chiều tà bỏ lại phía sau
Còn vương chút nắng nhuộm màu nhớ thương.
Hoàng hôn tím cả con đường
Miên man em muốn tỏ tường cùng anh.
Cuối trời nhuộm một bức tranh
Hoàng hôn xuống nắng dần nhạt phai.
Mơn man làn gió nhẹ bay
Thả hồn em đứng nơi này đợi anh…
Chờ – Tác Giả: Nguyễn Nhật
Sương chờ sưởi nắng bình minh
Hoàng hôn chờ mộng ân tình với đêm
Chờ mây thả tóc trôi mềm
Hương tình muốn dậy chờ thêm gió mùa
Duyên chờ ai bán ta mua
Để tôi chờ những thẹn thùa em trao
Chờ như nắng đợi mưa rào
Sóng chờ gió gọi xôn xao biển tình
Trăng chờ mười sáu lung linh
Quỳnh Hoa chờ hé chùng chình ngậm sương
Chờ ai những buổi tan trường
Như tằm chờ thả tơ vương vấn hồn
Môi chờ đắm một nụ hôn
Chờ vô vọng cánh chuồn chuồn thích rong
Chờ đâu ai biết cho lòng
Mấy mùa Xuân Hạ Thu Đông vẫn chờ
Hoàng Hôn – Tác Giả: Thu Hằng
Chiều chiều tiếng sáo diều vang
Vi vu hòa nhạc hai hàng thông gieo
Hoàng hôn buông xuống theo ngày vào đêm
Buồn căng theo gió ngược lên
Tiếng chim gọi vịt bờ bên xa dần
Trên trời vang tiếng sáo ngân
Giọng hò mái đẩy lúc gần lúc xa
Hoàng hôn đỏ thắm chiều tà
Bóng người thiếu phụ mắt nhòa lệ rơi
Tình yêu đẹp lắm ai ơi
Niềm vui hạnh phúc suốt đời bên nhau
Sông sâu ai bắc nhịp cầu
Cho đôi bạn trẻ bên nhau đợi chờ
hoàng hôn chiều tím ước mơ
Con tim giá lạnh
Ngẩn ngơ mong chờ
Hoàng Hôn – Tác Giả: Phạm Lan Hương
Hoàng hôn dịu mát khói lam mờ
Giã biệt người nàng xướng hoạ thơ
Chỉ dẫn bao ngày từng lỗi nhỏ
Còn đâu thắm thiết nữa mong chờ
Nắng Hoàng Hôn – Tác Giả: Văn Uyên Phan
Có một chiều cái nắng chẳng của ai
Nhìn hàng cây bóng ngả dài mặt cỏ
Em của tôi cứ ngẩn ngơ đầu ngõ
Rất dịu dàng dáng nho nhỏ xinh xinh
Mùa hè qua đi, có một mối tình
Chiều trở lại cứ như hình với bóng
Nắng hoàng hôn… cuối chiều đang cháy bỏng
Đêm xuống rồi tình chín mọng đầu thôn
Hoàng Hôn Ngả Ráng Chiều – Tác Giả: Phạm Hương
Là em đó hoàng hôn ngả ráng chiều
Đã qua rồi thời yêu đương nóng bỏng
Sống bình dị bên đời làm chiếc bóng
Không ồn ào thơ mộng giống ngày xưa
Là em đó quen rồi cảnh nắng mưa
Quen giá lạnh khi mùa Đông đem đến
Quen sóng gió hương mặn mòi của biển
Nén ước mơ giấu biến mộng nơi lòng
Đời phũ phàng em nào bận đếm đong
Ngại ngần chi cuồng phong vời bão tố
Mỗi bình minh chân trời thêm rộng mở
Ánh ban mai rạng rỡ đón ngày dài
Đời tôi luyện tim dường hoá sần chai
Những vui buồn phôi phai dòng cảm xúc
Nhớ một thời đôi ta từng hạnh phúc
Chừng đó thôi thành thực cám ơn người
Xem thêm:
Hoàng Hôn Đầu Thu – Tác Giả: Hà Minh San
Chiều buông trời đổ nắng hanh
Hạ tàn hạt nắng mong manh cũng tàn
Hoàng hôn rải khắp giang san
Ngàn dâu khẽ chuyển dáng vàng sang thu
Em hồi ấy của ngày xưa
Là nguồn cảm hứng trong thơ chúng mình
Ngọc ngà thẹn với em xinh
Con nai vàng đứng một mình ngẩn ngơ…
Giờ đây gió cũng bơ vơ
Vườn hồng ngày ấy xác xơ đã nhiều
Hồn thơ lạc bước phiêu diêu
Lối về phượng vĩ dáng chiều nghiêng nghiêng.
Hy vọng những vần thơ hoàng hôn buồn ở trên đã mang đến cho bạn đọc những cảm xúc bồi hồi, tận hưởng được khoảnh khắc đẹp của buổi chiều tà. Hãy thường xuyên ghé thăm chuyên mục này để có thêm nhiều thông tin hữu ích khác.