06/10/2024
Tuyển tập những bài thơ buồn cho số phận lênh đênh

Tuyển tập những bài thơ buồn cho số phận lênh đênh

Cuộc sống không chỉ có tiếng cười và hạnh phúc, mà còn có khổ đau, những chông gai, vấp ngã khiến chúng ta nhiều khi muốn gục ngã. Hãy đọc những bài thơ buồn cho số phận dưới đây để suy ngẫm và vực dậy đương đầu với mọi khó khăn trong cuộc sống.

Những bài thơ buồn cho số phận lênh đênh

Cuộc sống vốn không bao giờ trọn vẹn và chỉ có hạnh phúc mà còn có cả đắng cay. Đôi khi chúng ta cảm thấy gục ngã, muốn than trách cuộc đời sao lại bất công đến thế. Hãy cùng đọc và nghĩ về những câu thơ buồn số phận dưới đây để lấy thêm động lực cho mình.

Đời buồn

 

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ

Để ngày dài biết sẽ về đâu

Không tương lai, cuộc sống một màu

Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

 

Có phải chăng… cuộc sống không phép màu

Không san sẻ và không ai hiểu thấu?

Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịu

Mọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.

 

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua

Và bao đau khổ xót xa một mình

Cũng là một kiếp người

Sao long đong chốn biển đời xa xôi.

 

Cuộc đời như dòng nước trôi

Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

Không gia đình

 

Không gia đình buồn lắm ai ơi

Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi

Lúc đau lúc ốm nào ai ngó

Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi

 

Không gia đình nghĩ tủi lắm à

Người ta có chốn để về nhà

Vui buồn người thân còn chia sẻ

Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa

 

Không gia đình bất hạnh lắm thay

Cô đơn thui thủi chẳng ai hay

Nếp nhà sao cứ im như thóc

Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay

 

Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ

Nhà nhà khi đã có tivi

Nghĩa tình làng xóm coi như mất

Xóm trên làng dưới chẳng ai đi

 

Điện thoại Thông minh lại ra đời

Mỗi người một góc để ngồi chơi

Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại

Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi

 

Người lớn không chơi với trẻ con

Để cho em bé sống mỏi mòn

Tự kỷ sinh ra là cái chắc

Cuộc đời là cả sự héo hon

 

Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi

Gia đình quan trọng nhất trên đời

Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách

Lấy lại tình thân đã xa rời

Số phận

Tác giả: ‎Mộng Cầm

 

Số Phận nghiệp duyên mỗi con người

Trả vay nhân quả ấy mà thôi

Kiếp xưa chắc gây nhiều tội lỗi

Kiếp này nhận lấy vội trách ai

 

Biển đời nhân quả có trả vay

Thì thôi vui vẻ ta nhận lấy

Sám hối ăn năn nghiệp ta gây

Chay trường niệm phật đã bao ngày

 

Ta quên tiếng gọi trong tim dậy

Ta tự dỗ lòng mỗi sớm mai

Nghiệp duyên đã hết không luyến ái

Ơn trời lạy phật vững tâm này.

thơ buồn cho số phậnTuyển tập những bài thơ buồn cho số phận lênh đênh

Xem thêm: Tuyển tập những bài thơ buồn mùa đông cảm xúc

Cuộc sống này

Tác giả: Trần Tùng

 

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau

Đừng so đo cái nào lớn nhất

Có những điều bạc tiền hay vật chất

Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.

 

Cuộc sống này ai biết trước điều chi

Cần trân trọng những gì đang tồn tại

Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại

Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.

 

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn

Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ

Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã

Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.

 

Cuộc sống này còn có một ngày mai

Làm động lực để miệt mài tranh đấu

Biết cần cù không việc nào là xấu

Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

Kiếp làm thuê

Tác giả: Phạm Văn Long

 

Lại đây tôi kể cho nghe

Đắng cay cái kiếp làm thuê cho người

Có ai chẳng muốn đổi đời

Bạn ơi tôi chịu những lời mỉa mai

 

Họ khinh cái kiếp chân sai

Họ khinh cái kiếp tương lai mịt mù

Nhiều lần cũng trách mình ngu

Học hành chẳng chịu, thành như bây giờ

 

Cuộc đời ai chả mộng mơ

Có ai không ước ngồi chơi cũng giàu

Cuộc đời có dễ vậy đâu

Không quyền chẳng thế, còn lâu đổi đời

 

Một chân chẳng dễ lên trời

Phong ba bão táp, mấy người thành công

Ai mà chẳng muốn ngồi không

Thoát ly cái kiếp làm công cả ngày

 

Ngày ngày chịu những đắng cay

Mỉa mai, chửi bới, đọa đày tấm thân

Bữa cơm chia suất định phần

Nuốt vào trong họng, nghẹn gần mười giây

 

Ăn cơm gạo mốc qua ngày

Cá ươn, rau cặn…dạ dày đớn đau

Có ai không muốn làm giàu

Thôi đành nhịn nhục, để mau về nhà.

Mặc kệ đời vui vẻ nhé… Người ơi

Tác giả: Vũ Xuân Hòa

 

Phận đàn bà mười hai bến mong manh

Gặp bến trong giấc an lành mộng đẹp

Gắn bó trọn đời như một đôi dép

Vượt cả gập ghềnh nhỏ hẹp quanh co

 

Phận đàn bà nhiều lắm những nỗi lo

Nghiêng chòng chành trước sóng to gió lớn

Chuyện chồng con cũng đôi khi xô gợn

Miệng lưỡi đời cà chớn ưỡn ẹo trêu

 

Bởi vậy mà có lúc thấy thật kiêu

Người đời gọi cô bé liều đanh đá

Lại có khi em lạnh lùng băng giá

Phải chăng vì xa quá một niềm thương

 

Cõi tạm này còn nhiều lắm nhiễu nhương

Cứ thực tâm với con đường em chọn

Đừng bận lòng với những lời đưa đón

Người rộng lòng… kẻ nhỏ mọn tức ghen

 

Phận đàn bà cay đắng cũng từng quen

Bao khốn khó chất chồng lên vai nhỏ

Đem yêu thương trút chân tình trao ngỏ

Đêm cô phòng vàng võ cảnh đợi trông

 

Ta muốn em tươi thắm tựa nụ hồng

Cứ mỉm cười bão giông đời mặc kệ

Sống vô tư vươn lên đầy mạnh mẽ

Đúng nghĩa đời… phái đẹp nhé là em…

Tủi phận

Tác giả: Hồng Dương

 

Đêm một bóng ngồi ôm gối chiếc

Cõi đa đoan nuối tiếc một thời

Hôm nao ngọt lịm đôi môi

Biệt ly hai đứa chia phôi đôi đường

 

Đường trần ải muôn phương xa lạ

Lắm chông gai sỏi đá gập ghềnh

Biển đời nổi sóng mông mênh

Phương trời hạnh phúc lênh đênh một chèo

 

Cay đắng lắm cheo leo sầu nhớ

Trước mắt em bến lở đục tình

Cô đơn chỉ có một mình

Đêm buông xuống khóc thương mình hẩm hiu

 

Gió lạnh thổi ai dìu chân bước

Hồn xác xơ đau buốt tơ lòng

Thoáng nhìn khoảng trống hư không

Lòng thầm thì hỏi má hồng nhạt phai

 

Buồn tủi lắm bước hoài mộng mị

Ôm đau thương chẳng nghĩ bến mơ

Anh ơi xin gắng đợi chờ

Mong ngày tao ngộ hồng tơ trọn tình…

 

Em cúi gục buông mình trước gió

Anh thẫn thờ nghiêng ngó chờ mong

Cơ sao Nguyệt Lão bội vong

Đôi ta li biệt mênh mông nỗi sầu…

thơ buồn cho số phậnTuyển tập những bài thơ buồn cho số phận lênh đênh

Xem thêm: Những bài thơ mùa thu buồn lay động trái tim

Khóc một mình

Tác giả: Phạm Tâm An

 

Khóc đi! Khóc một mình thôi

Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền

Trải bao sóng gió, đảo điên

Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh

 

Khóc đi, hãy khóc một mình

Để cho thanh thản lặng thinh theo về

Biết hồn còn chút u mê

Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may

 

Khóc đi cho nhẹ lòng này

Đã là số kiếp – đắng cay ai lường

Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường

Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa

 

Thương mình, nghĩ nỗi can qua

Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi

Hôm nay khóc một mình rồi

Để mai cười với mọi người quanh ta

 

Khóc đi, hãy khóc mặn mà

Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.

Thói đời

 

Thói đời tựa như vôi bạc trắng

Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi

Tình người sao chẳng lên ngôi

Để cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa

 

Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy

Câu ân tình gió đẩy gió đưa

Bon chen, toan tính có thừa

Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa dối gian

 

Đêm khuya vắng cung đàn ai oán

Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao

Bạc vàng hơn giọt máu đào

Người ta mua bán đổi trao chợ đời

 

Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng

Khi lòng người đổi trắng thay đen

Tham lam, ích kỷ, sống hèn

Hơn thua, ganh ghét, bon chen, hận thù

 

Đời cũng chỉ phù du cát bụi

Hư danh kia tàn lụi một ngày

Cuộc đời này có trả có vay

Sân si mù quáng hao gầy tấm thân!

Kiếp nhà nghèo

Tác giả: Chưa rõ

 

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó

Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn

Nên tôi quý những thứ tôi đang có

Biết làm gì lúc sóng gió gian nan

 

Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ

Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi

Nhưng tôi không cúi đầu hay tủi hổ

Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời

 

Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa

Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi

Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa

Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời

 

Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ

Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi

Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo

Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…

Phận bạc

Tác giả: Nguyễn Ngọc René

 

Thế là hết âm dương đành cách biệt

Anh bay cao hồn da diết chiều tà

Hoàng hôn tím thẳm thiết tha

Lệ rơi em khóc ta bà trần gian.

 

Bay cao nhé về thanh nhàn cõi chết

Em chốn này lòng mỏi mệt tiễn đưa

Làm sao tỏ hết cho vừa

Ngàn khơi vĩnh biệt nắng mưa xa vời…

 

Em cố nín mà lệ rơi cứ chảy

Nén hương lòng cùng ba lạy từ ly

Phương xa cố quốc Nam kỳ

Chuyến bay lần cuối chẳng suy nghĩ gì…

 

Mười năm đã mỏi mòn mi lệ ứa

Hai tâm hồn chẳng điểm tựa chung đôi…

Dẫu sao lòng cũng bồi hồi

Khăn tang em khoát than ôi nỗi buồn…

 

Ngày mai nữa chứa chan tuôn dòng lệ

Mi nhạt nhòa cũng dự lễ tang thương

Phận đời thê thảm dặm trường

Thân này gánh chịu mười phương dãi dầu…

 

Bao dâu bể cam lòng sâu đáy mộ

Mối u hoài thêm nỗi khổ mênh mông

Cuộc đời chưa hưởng mộng nồng

Thì thôi chấp nhận hư không miệt mài…

 

Ước gì em tựa sương mai

Bình minh rực sáng u hoài bay xa…

Hy vọng những bài thơ buồn cho số phận ý nghĩa trên đây sẽ mang đến cho bạn cái nhìn đúng đắn hơn về cuộc sống và con người.